Thứ Tư, 16 tháng 7, 2008

Không Đề 2

Tôi muốn quay về cõi ngây thơ
Chưa thương, chưa nhớ, chưa đợi chờ.
Bởi sợ từng chiều hoang lạnh quá,
Nỗi cô đơn và những cách xa.

15. Jul 03
16.06 Quý Mùi

Thương Em Màu Tím


Em thích hoa màu tím,
Đậm đà tình nhớ nhung.
Tôi cùng Em thầm kín,
Yêu màu ấy vô cùng.

Chớ bảo màu tím buồn,
Nhiều khổ lụy mênh mang.
Tôi thì không! Yêu quá,
Suốt đời tìm, lang thang.

Có bao nhiêu hạt cát,
Xô dạt giữa vùng hoang.
Sa mạc đầy nắng gió,
Thấy được hoa tím loang!

Ơ kìa! Vùng sim tím,
Chơ vơ giữa đồi nương.
Sương trời hoa vẫn nở,
Lặn lội giữa vô thường.

Giữa chiều hoa tím rơi,
Hôn gió về muôn nơi.
Cành khô còn đợi đó,
Ta với ta giữa trời.

Cuối mùa Sim tím
14. July 03
15.06 Quý Mùi

Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2008

Lục Bình

Chuông chiều lời nguyện tràn sông vắng
Phiêu bạt phận bèo trôi nở hoa.

Cứ Đợi Nhau Cùng

Tặng Thiết Như

Nghiêng tháng mười mà trút giọt thương đau,
Lay gió dậy gọi lưng chiều chia nắng.
Người về đứng chao đời bên dòng vắng
Vỗ bóng ra mà lượm mảnh xuân lòng.

Bãi mía vàng buông ngọn xám rưng rưng,
Chim bìm bịp khơi triều dâng bến lỡ.
Bằng lăng tím nghẹn chân cầu lệ ứa.
Nước ròng chưa mà nhắc chuyện cát bồi.

Đã dặn với bờ đừng phơi sóng anh ơi!
Khúc tình hận cuốn xanh hồn ngọn xoáy
Tình đã chết là thôi đời con gái
Sắm sửa duyên mà quang gánh tháng ngày.

Chiều nay về ngồi lại với xưa đây,
Buồn đan áo que mơ làm đũa ngọc
Gõ vào, gõ vào, gõ vào ký ức,
Tiếng lòng rơi vang vọng giọt ngâm tròn.

Sợi tóc chùng chới với níu cô đơn,
Giăng tràn mộng vai trần em bật khóc.
Tình chống gậy lần mò xô cửa ngực
Tim lỏng then thôi cứ đợi nhau cùng.

Thứ Hai, 7 tháng 7, 2008

Tiếng Còi Trong Sương

Tiếng còi tàu hú trong sương
Như tha thiết gọi người thương trở về
Giật mình, đánh mất cơn mê
Thì ra thiên hạ bốn bề vẫn đông!

Hạt Cơm Ký Túc Xá

Thuở bé được mẹ thương
May cho quần áo mới
Cầm tay dắt đến trường
Giờ tan, trước cổng đợi.

Càng lớn mẹ càng thương
Thư rất đều, viết vội
Tiền quà gởi không nổi
Chỉ cho đủ tiền trường!

Mẹ tảo tần đĩa cá
Ba lặn lội bát cơm
Hạt cơm ký túc xá
Vừa ngọt lại vừa thơm.

Hạt cơm ký túc xá
Vừa ngọt lại vừa thơm
Thơm mùi da nắng cháy
Ngọt sữa mẹ chào đời.

Ngày nao xong đại học
Đón con về thành công
Chắc mẹ mừng mẹ khóc
Và con cũng… chạnh lòng!

Nhớ

Ta bỗng nhớ em như rừng nhớ gió,
Như con nai vàng nhớ bãi cỏ non,
Như con dế mèn ngóng đợi hoàng hôn,
Và ta nhớ những mùa trăng cũ.

Con chích choè còn tự hào có tổ,
Cớ sao ta sứ mãi lang thang,
Ngất ngưỡng say trên cuộc điêu tàn,
Cười nghiêng ngả trên dòng hoang phế!
Ta ngồi đấy nghĩ buồn Thượng Đế,
Bỏ ta một mình mòn mỏi đợi em.

Trăng thao thức đợi rừng đêm trở giấc,
Rừng lặng im như ngậm mối căn hờn.
Ta với rừng là hai kẻ cô đơn,
Không hẹn ước mà thành tri kỷ.

Rừng với ta là muôn điều kỳ bí,
Còn với em ta có vạn cổ sầu.
Em xa rồi mà ta có hay đâu,
Chợt thấy nhớ mới biết mình chia cách.

Rừng Mã Đà - 1982

Vẫn Còn

Ngựa hồng ta nát vó câu,
Đời còn ngây ngất giọt sầu rã riêng.
Trên dòng thác đổ triền miên,
Mùa thu vẫn có mây hiền hoà trôi;
Vẫn còn em đứng bên đời,
Vẫy tay cho gió lả lơi áo hồng.
Vẫn còn một khoảng trời trong,
Cho chim xây tổ, cho ong kết đàn.


Ta về khơi đống tro tàn,
Còn nghe hơi ấm trong than lửa gầy…