Thứ Năm, 30 tháng 8, 2007

Suy Tư


Về Vườn

Cuối năm thôi việc, ở nhà
Làm quen đất đá cỏ hoa trong vườn.
Cái gì cũng thấy dễ thương ./.

Bé Thơ

Phố đông, bé nhoẻn miệng cười.
Tôi nhìn và thấy cuộc đời đáng yêu
Dẫu cho xuôi ngược trăm chiều ./.

Chờ Đón Tương Lai

Cuối năm đón phút giao thừa,
Đón ngàn năm mới mở mùa tương lai.
Chờ đào khoe nụ với mai ./.

Đêm giao thừa Kỷ Mão - Canh Thìn
04.02.2000

2000

Ngàn năm rồi lại ngàn năm
Nhân gian kẻ đứng người nằm tiếp nhau.
Hôm nay chở tới hôm sau ./.

Xóm Quê

Xóm tôi may hãy còn trăng,
Còn trời, còn đất, còn hàng rào cây.
Ngó lên còn thấy chim bay ./.

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2007

Hoá Thân Cỏ Mực

Đã bao năm tôi vẫn thân cỏ mực,
Vũ trụ này tôi thấy rất thân thương.
Đất hoang vu cỏ nẩy mầm sự sống,
Không là danh chỉ góp mặt đời thường.

Đã bao năm hoá thân làm cỏ mực,
Chưa khai sinh - chẳng hủy diệt bao giờ.
Người thi sĩ cho tôi một vần thơ,
Nhà nghiên cứu đưa tôi vào danh mục.
Đông, Tây, Bắc gọi tên tôi thân mật:
Cỏ mực, Lọ nồi, Dược thảo hạn liên.
Tôi mỉm cười hạnh phúc với thiên nhiên.

Nhân duyên tới - thảo nguyên chào sự sống.

Thứ Ba, 21 tháng 8, 2007

Khúc Thiên Thu Tình

Anh dùng mầu mực tím,
Trên trang giấy tinh khôi .
Ghi mùi hương tình ái,
Gió rung nhẹ bờ môi …

Giữa trùng dương ngập lối,
Trong cõi tình chơi vơi .
Ai cùng ai ngồi đó,
Nhìn ngọn sóng ngàn khơi !

Nghĩ gì cho biết với
Từng ngọn sóng giữa đời .
Em ơi nhìn hạt cát,
Quyện chặt thương chẳng rời !

Cát đong đầy nỗi nhớ,
Dịu êm hát biển sâu .
Mặc trên đầu sóng vỗ,
Tình khúc một thiên thâu …

Thứ Tư, 15 tháng 8, 2007

Nguyệt Lạc Bất Ly Thiên

Trăng kia có rụng xuống ghềnh
Cũng không xa cách trời xanh dịu dàng

Đánh Đổi

Sáng nay con bị phạt oan
Cái lỗi của bạn thầy quàng cho con.
Bạn bè chế giễu: “thua non”
Con toan chống trả, sợ còn mẹ la:
“Cái tội vô lễ khó tha”
Nếu con chống trả, vấp ba lỗi liền!

Chung Áo

- Mẹ ơi, bạn mặc áo khâu!
- Nhà mình cũng kẹt, có đâu dư thừa.
Không đành tặng áo ngày xưa
Không gan tặng áo mẹ vừa mới may
- Mẹ cho hai đứa đổi thay
Dùng chung để khỏi “xưa”, “nay”… tủi lòng.

Không Đề

(Trình thơ trước mộ Bùi Giáng
tháng 02/2004)


Tìm nhau
tới Động Hoa vàng,

Túi thơ bầu rượu
họp bàn với Trăng …

*

Bận lòng chi
những lăng xăng,

Nhịp cầu đợi đó
được chăng mấy mùa …

*

Hai mùa
Sinh, tử… đong đưa,

Hàn huyên ấm lạnh
xin thưa với Người :

*

Mùa Sinh:
Sen nở giữa đời,
Mùa Tử:
mưa đổ giữa trời tiễn đưa …

*

Thỉ,
chung

tôi chỉ hai mùa …



HoaNguyênSinh
Cựu hs PCT/DN từ 1956

Hương Lúa

Đi ra khỏi chốn thị thành,
Về ngang đồng lúa mượt xanh rờn rờn.
Hương thơm vào tận trong hồn ./.

Quên

Làm sao mà nhớ rằng quên ?
Đã quên, lại nhớ rằng quên mất rồi.
Cái quên mới thật lạ đời !

Gánh Hàng Đổ

Thấy quang gánh đổ giữa đường,
Niềm vui đổ giữa phố phường ngựa xe.
Chị về, buồn cũng theo về !

Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2007

Gần Nửa Đời

Đúng ra tôi không nên nghịch đùa,
Chiếc bình cổ xưa đắt giá.
Lỡ sẩy tay đánh vỡ,
Lấy gì sáng mộng với chiều mơ.

Gần nửa đời lững thững – lơ thơ,
Khoác vai cái gia tài: nắng – gió.
Gieo xuống lòng những nắm mầm lẫn cỏ
Nên còm lưng vặt lựa chính mình.

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2007

Chốn Quê Xưa

Cõi nào
Ta bước qua đây,
Sợi trần thoáng nhẹ,
dáng gầy chân thanh .

Bàng hoàng thực, mộng…
mong manh,
Trầm kha rơi rụng,
trăng chênh đầu ghềnh !

Cõi tình,
nhuận sắc tinh anh,
Thét gào hư ảo,
loanh quanh cuối trời .

Quê xưa,
trằn trọc với người,
Cố tri âm,
những rã rời giọt mưa …

Xuân mơ
mấy thuở vườn xưa,
Hạ gieo mấy nắng
cho vừa lòng nhau .

Thu vàng,
rối tóc gió xoay,
Đông sang quạnh quẽ,
lá bay phương nào ?

Bơ vơ
nhẹ bước tìm vào,
Trời thơ mộng,
những ngọt ngào bâng khuâng .

Xót xa nâng,
đóa bạc phần,
Đâu xa vọng tiếng
chuông ngân vô thường …

Doraville,Ga. Đông 2006

Anh Tài

Tay giương ná bắn lên cành
Rơi con chim nhỏ, ngỡ anh tài rồi.
Hôm sau đưa bạn lên đồi
Vung tay hứa bắn chim trời đang bay
Phục tài, bạn bè vỗ tay
Ra uy giương ná… mới hay lỡ lời!

Công Bằng

Thập thò bé rúc vào gai
Mẹ toan trách bé quên câu dặn dò
Mẹ càng giận bé tò mò
Quay nhìn lại mẹ, bé cười:
“Mẹ ơi, giúp bé đẩy lùi ngọn chanh
“Chanh nhà bác quả trĩu cành
“Quả này tinh nghịch vượt rào sang chơi
“Mẹ ơi con sợ quả rơi
“Giúp con đẩy nhẹ, quả ơi! Hãy về”.

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2007

Úp Ngửa

Ngửa tay thấy chỉ hồng trần.
Úp bàn tay lại, thấy ngần ấy thôi !
Cái danh, cái lợi đâu rồi ?

Thấm Mệt

Chạy lên, chạy xuống giữa đời,
Đã nghe mệt mỏi rã rời chung quanh.
Con tim rồi có tan tành ?

Lục Bát

Ở trong câu sáu đong đưa,
Ở trong câu tám thân thưa nhịp nhàng,
Hồn quê vời vợi mênh mang ./.

Đoá Hoa Quên

Nhớ một người khoác áo mùa Xuân,
Tới thăm vườn, ngồi ngắm mai lan .
Chừng như lặng lẽ nhìn hoa nở,
Một thoáng mơ hồ những vỡ tan …

Nhẹ với tay ngắt đóa Ngọc lan,
Hương tỏa thương thương chiều nắng tàn .
Chợt bảo : “Này sao hoa tội quá,
Những cánh hoa, nghe những bẽ bàng …”

Ra về ai bỏ hoa bàn khách,
Thực rằng quên hay trách chẳng cho .
Thương hoa anh vụng về nâng khẽ,
Đem ép vào thơ giấy học trò …

Dù chẳng tin phận bạc hồng nhan,
Cuối vườn mây vắng chiều mênh mang .
Ngọc lan lại nở Xuân vừa nắng,
Sao có loài hoa những lỡ làng …

Hay để kiếp sau chắc cũng nên,
Được trả, ai xin “Đóa Hoa Quên”.
Ép lâu trang giấy, hoa thương nhớ,
Khô héo chờ ai, kết lời nguyền !

Ai kia bên nớ, mắt ướt huyền,
Bên ni, hoa nở vắng vành khuyên .
Không gian ngăn những sông và núi,
Còn ngắt Ngọc lan cách mấy miền ?

Bơ vơ Xuân vắng chiều mây nghiêng,
Thương quá Ngọc lan, những ưu phiền .
Có người ôm gối, ngồi ngắm nghía,
Hỏi chỗ vô cùng nghĩa đảo điên ?...


HoaNguyênSinh
Bảy tháng Sáu
Hai ngàn lẽ Ba

Hoá Thân

Khi vãn cuộc
Cánh tình đã khép.
Em trút vai bỏ lại tấm phong buồn.
Phía hậu trường: áo mũ – phấn son,
Và trước mặt: ghế lô trống lổng.

Anh đứng đó, hoá thân làm chấm sáng,
Soi chương hồi cho buổi diễn không tên…

Dấu Lặng Bây Giờ

Buổi nào dấu hỏi lang thang,
Buổi nào rơi rụng dấu than xuống đời.
Buổi nào dấu lững buông lơi,
Bây giờ dấu lặng chơi vơi sớm chiều.

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2007

Chỗ Về

Vô thường hiển hiện lý chơn thường,
Bận lòng chi bấy những oán thương,
Sát na dừng lại dòng mộng tưởng,
Cội phúc ta* về giữa khói sương.

* "Ta" có thể thay thế từng đối tượng thích hợp:
"cha về", "mẹ về", anh, chị, em...

Quê Tôi

(với chiếc cầu chìm đã mất)

Cầu xưa mất dấu im lìm,
Duy xuyên, Trà kiệu "cầu chìm" thương ơi!
Còn đâu lụt ngập, nắng phơi,
Dật dờ bèo cỏ rong chơi xuôi dòng.

Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2007

Nghẹn Ngào

Ngỡ em dắt ngoại qua đường
Cầm tay khách lạ xót thương vô vàn…
Tuổi già còn nỡ gian nan
Em dìu cụ ghé qua vùng khách đông
Nhận dùm cho cụ từng đồng
Mù loà nên chẳng biết lòng ai trao…
Khen em trong tiếng nghẹn ngào
Long lanh mắt khép giọt nào…còn lăn!

Chân Tình

Rập rình theo cánh bướm vàng
Bướm vô tư đậu nhẹ nhàng khóm hoa
Vói tay, bướm vụt bay ra
Bé ngơ ngẩn khóc…như là điều chi
Dỗ dành, cô bạn thầm thì
Quàng vai an ủi: “Nín đi…mình đền!”

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2007

Kết Nối Thơ Xuân

Chờ người
từ buổi
đầu Xuân,
Từ Mai đơm nụ
mấy "mồng" Người ơi !

Thiện Pháp - Xuân Tân Tỵ 2001

Tha hương
Ai dỗi
Mây trời,
Từng "mồng" Ai đếm,
quê nhà, hờn Mai ?...

Hoa Nguyên Sinh kết nối vần thơ - Giáp Tuất 2006

Được Cùng



Vần thơ mộc mạc như tôi,
Thưa, ai lỡ đọc, thương thôi đừng cười.
Rằng đây xin chỗ tình người,
Tình anh một thuở được ngồi bên nhau ...


Tạ Ơn Đời

Tạ ơn đời cho thêm nỗi đau,
Để lần này đôi tay giang rộng
Bơi vào chiều mưa ráo tạnh
Nắng đã lên và gió thoảng mơ mòng.

Vẫn còn đang chếnh choáng,
Chưa nguôi tiếng ru hời, đứa con chưa lớn.
Lại thêm lần vượt biển mồ côi.
Em đến chi thêm giữa cuộc đời,
Khi khói sương kia nợ nần trói buộc.
Tưởng đã yên cùng câu hát,
Tưởng một đời ôm chặt kiếp trầm luân,

Em là nắng quái chiều hôm,
Một nửa yêu ma, một nửa người rất thực.
Bàn tay gọi mời, nét cười trong mắt
Thiết tha sao da thịt ấy phơi bày,
Lã lơi sao dòng tóc chảy bờ vai
Và áo lụa trời chiều bay vạn sắc.

Như kẻ mộng du đi kề miệng vực,
Lại thêm lần qua ải đắng cay.
Này Yêu ơi, Em có là người,
Sao như đã ngấm dần ngãi độc.
Như lời nguyền có từ kiếp trước
Số phận gửi anh vế với chốn này …

Tìm Mình

Tìm tôi như thể tìm chim.
Con chim bắt được, còn mình mất tiêu.
Nghĩ ra thật quá là liều !


À Ha

Chim bay không để dấu chân,

Tìm ta giữa đám phù vân non ngàn.

Một hôm
vuốt mặt nhẹ nhàng.
À Ha...

Thiện Pháp tặng Trầm Tĩnh Nguyện