Thứ Hai, 28 tháng 4, 2008

Về Mẹ

Mẹ còng lưng,
Gánh đàn con đi trăm đường tủi cực.
Nắng hanh nồng khô hạt muối yêu thương.

Chiều rồi, sao vắng ngọn gió nam,
Đâu bóng mát mẹ ngồi quanh đôi gánh
Rồi đêm đến mịt mùng rét lạnh
Chỗ mẹ nằm đâu than củi ngày đông?

Nói đi anh - em,
Những đứa con yêu của Mẹ Lạc Hồng.

Cuộc Tình Đã Mất

Anh đã đi qua,
Những con đường dọc ngang thị trấn.
Thấy hai hàng cây đứng thẫn thờ sưởi nắng
Bên lưng chiều se sắt gió chênh vênh.

Điếu thuốc trên môi cháy dở mấy lần,
Anh dừng lại lục tìm que diêm cuối
Từng ngón tay gặp nhau chới với
Ngày sắp tàn sương khói đầy dâng.

Có hẹn ai đâu, anh với một mình,
Quẩn quanh nỗi buồn sánh bước
Ngó trông ra cuộc tình đã mất
Thẫm sắc chàm nhuộm phía em xa…

Tìm Nhau

Men theo phấn bụi thời gian,
Tìm chiếc lá úa trên ngàn thu phong,
Lần trong từng cánh mây hồng,
Tìm màu mắt biếc nghìn trùng xa khơi.
Lần theo từng nẻo cuộc đời,
Tìm trong kỷ niệm bóng người thiên thu.
Tìm trong khói nhạt, sương mù,
Tóc thề buổi ấy bây chừ về đâu?

Tìm nhau tóc đã phai màu,
Biển xanh nay hoá cồn dâu mất rồi!!!

Khúc Thương Ca

Em mơ gì khi bờ vai vừa xoã tóc,
Đi vào đời như một cuộc viễn du;
Em ước gì khi hồn vừa thêu nắng,
Dang đôi tay đón ánh mặt trời?

Em ngày đó ngu ngơ: Con én nhỏ,
Như hạt sương mai e ấp trên cành.
Chợt hôm nao trời lên giông bão,
Em chơi vơi trong hạnh phúc ngậm ngùi!

Hạnh phúc nhỏ nhoi như hạt bụi,
Và mong manh hơn sợi tơ trời;
Hạnh phúc hiếm hoi như mưa tháng hạ,
Và đắng cay hơn mọi cay đắng trên đời!

Vì yêu anh em một đời lận đận,
Gạo cơm đâu để nuôi lớn nụ cười;
Vì yêu anh nên em thành cô phụ,
Để mỏi mòn chờ đợi… tháng ngày trôi!

Vì yêu anh em cam lòng chịu thiệt,
Còn đâu em đời dệt gấm thêu hoa!
Anh xấu số nên khiến em bất hạnh,
Đành trăm năm chung một khúc thương ca!

Thứ Năm, 17 tháng 4, 2008

Nhận Diện

Đường không xa,
Dù non cao hay biển cả.
Tình không xa,
Dù rơm rạ hay lâu đài…
Khi đã nhận biết mình
Là ai.

Mơ Ước

Ngày xưa thường mơ ước
Mơ ước chẳng cao xa:
Ngoài vườn thật nhiều hoa
Trong nhà thật nhiều sách.

Ngày nay thì mơ ước
(Không biết có cao xa?)
Mỗi người, một cành hoa
Mỗi người, một cuốn sách.

Chia Sẻ

Em cũng như ta, thiếu rất nhiều
Nhưng đời còn đó chút thương yêu
Là bao hy vọng tiềm năng sống
Như lữ khách bên bếp lửa chiều…

Em cũng như ta, khát chút tình
Những lòng nhân ái, ánh bình minh
Niềm tin cuộc sống đang bừng sáng
Sưởi ấm lòng nhau, có chúng mình.

Em cũng như ta, như mọi người
Mong đời trải đẹp nụ cười tươi
Thì đây, đời đẹp, đời đem đến
Cho mỗi một ta một nụ cười.

Em cũng như ta, như mọi người
Trái tim hừng thắm sắc hồng tươi
Nhẹ tay chia sẻ và san sớt
Quà tặng cho nhau: nửa miệng cười.

Em cũng như ta, bước giữa đời
Dẫu rằng nắng đổ, dẫu mưa rơi
Dẫu cơm áo thiếu hay thừa thãi
Cũng khó rời nhau, đấy… em ơi!

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2008

Về Xưa

Ta về tìm lại ước mơ xưa,
Cảnh cũ, trường xưa, dáng vẫn xưa,
Vẫn cây phượng vĩ ngày xưa ấy.
Người xưa đâu mất? Hỡi trường xưa!

Nhớ Quê

Nhớ người cắt cỏ ven đê,
Nhớ con đường cũ đi về có nhau.
Nhớ nhè nhẹ, nhớ rất lâu.
Câu ca em hát ân sâu cội nguồn.