Thứ Tư, 15 tháng 4, 2009

Ơn Thầy

Lời thầy.
Chắp nhặt năm xưa.
Lòng ấp ủ mãi,
Mãi chưa nên người.

Kính Viếng Thầy Cao Hữu Lượng

Gió trăng chợt biến vào hư ảo,
Man mác trời thu đọng tiếc thương!

Thăm Quê

Mang nặng u hoài nỗi nhớ quê!
Nhạn nay chắp cánh lại bay về.
Người xưa ngõ cũ chờ đưa lối,
Đọng đó – môi cười với dáng quê.

Hạnh Phúc (2)

Hạnh phúc là gì em biết không?
Là điều duy nhất em hằng mong
Nhưng chưa hẳn đã là cơm áo
Mà sự bình yên trong cõi lòng.

Lẽ nào hạnh phúc là giàu sang?
Vật chất xem ra lắm phủ phàng!
Chưa hẳn tình yêu em bắt được,
Nếu lòng chẳng thấy chút bình an.

Sống sao nếp sống được bình yên
Đừng để lương tâm ray rứt phiền
Bổn phận chu toàn, thanh thản đã
Với người non yếu, góp lời khuyên…

Thế là hạnh phúc có trong tay
Em có quyền vui với tháng ngày
Tha thứ lỗi lầm cho bạn được,
Cảm thông thiếu sót… lại càng hay!

Được vậy, còn gì sung sướng hơn
Gian lao khó nhọc cũng không sờn
Lòng son đâu ngại đời mưa nắng…
Ảo giác khổ đau hết chập chờn.

Tạ Ơn

Sông vươn cổ nhắn mây trời
Thay ta, chim nhỏ trình lời tạ ơn.

Tình Bầu Với Bí

“Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”
- Bầu ơi nghe bí thở than
Dù hôi dù nhám cũng giàn với nhau.
- Bí ơi, ta thấy lòng đau
Tình ta với bí như cau với trầu.
Cau với trầu là tình đầu muôn thuở
Trầu với cau ai gỡ cho đành!
Trầu cau một miếng duyên lành
Cau trầu một miếng kết thành lứa đôi.
Hai ta một nhám một hôi
Hai ta khác giống nhưng rồi lại thương
Hai ta chung lối chung đường
Đứa sẻ áo mặc đứa nhường cơm ăn…
Thách ai thương mến cho bằng
Tình bầu với bí mãi vằng vặc… soi!