( TƯỞNG NIỆM VỀ HÀNH TRẠNG CỦA CHA TRONG NGÀY MỪNG THỌ 84 TUỔI)
Nắng không còn thắm –nắng hanh hao
Da mồi , bạc tóc tự thưở nào
Lặng lẽ quê người mơ cố quận
Non nửa đời người bước thấp cao
Bốn tám năm xưa ở quê nhà
Nuôi đàn con dại lắm bôn ba
Chiến tranh tang tóc phương trời cũ
Bao lần tan hợp với chia xa
Năm mươi năm tuổi tri thiên mệnh
Hai sáu tháng tù ngỡ chôn thây
Vợ hiền tần tảo nuôi con lớn
Mong có ngày mai được sum vầy
Gần chục năm rồi Mạ đi xa
Chiều nghiêng bóng nắng trước hiên nhà
Nhật nguyệt đôi vầng nay lẻ bạn
Lặng lẽ chiều hôm Cha với Cha
Hành trình lặng lẽ phía hoàng hôn
Hồn hoang khắc khoải bước chân chồn
Qua hai thế kỷ nhiều dâu bể
Đá nát vàng phai với nước non
Bài thơ tháng bảy viết cho Cha
Cho dẫu ngày mai bóng núi nhòa
Con nguyện làm mây vờn đỉnh Thái
Bốn mùa thơm mãi chút hương hoa…
Saigon , mùa Vu lan Canh dần
Thứ Ba, 12 tháng 10, 2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)