Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2008

Nỗi Đau Của Mẹ

Thân phận báo từ đầu
Mẹ Việt lắm khổ đau
Nửa con về biển cả
Một nửa, phải rừng sâu!

Lòng Mẹ đã quặn đau
Phi Khanh phải nạn Tàu
Huyền Trân làm lễ cống…
Ôi, những đau và đau!

Lòng Mẹ càng đau hơn
Trong nội thù Trịnh, Nguyễn
Tình nồi đậu Qui Nhơn
Phải đun bằng củi đậu…

Mẹ phải đau đứt ruột
Lắm lần đứt làm đôi
Máu con tuôn thành suối
Cuốn cả xác con trôi…!

Nuốt đắng cay, âm thầm
Cắn răng mà chịu đựng
Lũ râu ria lông lá
Hằng thế kỷ hung dâm…

Ngày xưa Mẹ nhớ con
Sáng trông về biển cả
Chiều ngóng lại đầu non.

Ngày nay, Mẹ nhớ con
Biết đâu mà ngóng đợi?
Có đứa cũng đầu non
Đứa chân trời, góc bể
Và rất nhiều, vô kể
Những ly cách, héo hon…

Xưa, nỗi buồn Do Thái
Họ khóc Babilon
Nay, những người xa Mẹ
Có biết khóc gì không?

Không có nhận xét nào: