Chắp tay quỳ dưới trăng rằm,
Hình dung bóng Mẹ muôn năm trở về,
Cúi hôn luống đất hương quê,
Để nghe tình Mẹ vỗ về cỏ thơm.
Nằm ôm gốc rạ bụi rơm,
Bốn mùa vất vả bát cơm Mẹ già.
Nâng niu từng nụ hoa cà,
Như lời Mẹ hát đồng dao dặn dò.
Xa con lòng Mẹ héo hon,
Mẹ gầy tóc trắng mỏi mòn mắt sâu.
Chiều loang tím cả vườn dâu,
Mẹ nằm xuống đó kén tằm bỏ ăn.
Trung thu chẳng thấy bóng trăng,
Hàng cau trước ngõ quyện màu khăn sô.
Bây giờ rụng cả sao đêm,
Chẳng còn thấy Mẹ ở bên cõi đời,
Vườn xưa thiếu bóng Mẹ ngồi,
Tuổi xuân mất cả bầu trời... Mẹ ơi!
Thứ Tư, 25 tháng 7, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét