Lại trễ nữa rồi,
Ơi anh chàng suốt đời đến chậm.
Cứ để người ta mong ngóng,
Cho đến bao giờ thôi hết phận long đong…
Lại buồn nữa rồi,
Ơi anh chàng một đời lận đận.
Rồi cứ gió mây – phiêu lãng
Cho đến bao giờ thôi chiếc bóng lênh đênh…
Thứ Tư, 3 tháng 10, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét