Mang lòng mà trải ra phơi
Ai chưa “trải” được chưa “phơi” được lòng
Dù đen, dù đỏ… cũng đời
Dù chua, dù ngọt … cũng “phơi” cho người
Thật lòng chẳng sợ lòng cười
Cứ “phơi” cứ “trải” màu, mùi cũng bay
Cái gì còn lại trên tay
Sẽ là cái đẹp những ngày bên nhau.
Thứ Hai, 29 tháng 10, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét