Mẹ còng lưng,
Gánh đàn con đi trăm đường tủi cực.
Nắng hanh nồng khô hạt muối yêu thương.
Chiều rồi, sao vắng ngọn gió nam,
Đâu bóng mát mẹ ngồi quanh đôi gánh
Rồi đêm đến mịt mùng rét lạnh
Chỗ mẹ nằm đâu than củi ngày đông?
Nói đi anh - em,
Những đứa con yêu của Mẹ Lạc Hồng.
Thứ Hai, 28 tháng 4, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét