Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2009

Dạ Khúc Valentine

Tình yêu ơi!
Hãy cùng ta đứng lên để ca ngợi tin yêu.
Tình yêu là bất diệt
Là tiếng vọng từ ngàn xưa;
Đưa ta trở về với tâm thức nguồn cội;
Là yêu thương trần trụi thủa hồng hoang.
Tình yêu là vương quốc thần tiên đầy mơ mộng,
Nơi không có mặt của những toan tính hẹp hòi,
Những dối trá đê hèn và những lọc lừa trơ trẽn.
Tình yêu lau sạch nhơ uế của tâm can;
Băng bó lành lặn những vết tích què quặt của hận thù và được mất.
Tình yêu lắm vụng về, ngây ngô, khờ khạo,
Hồn nhiên và trong sáng như nụ cười bé thơ…
Tình yêu cũng lắm ngu ngơ, luôn nhận nhầm những nỗi đau nhân thế.
Tình yêu là mật ngọt được chắt chiu từ nỗi cô đơn.
Để nuôi dưỡng những mầm sống còn non nớt,
Chưa đủ sức khôn lớn với ngàn năm...
Ôi! Tình yêu rộng rãi và bao dung quá đỗi,
Tình yêu đưa ta đi khắp chốn mọi nơi,
Bay bổng với gió trăng giữa mây trời lồng lộng.
Tình yêu ru em tròn giấc ngủ đơn sơ;
Lúc tỉnh dậy,
Tưởng chừng như đời mình đã hơn một lần tắm gội.
Tình yêu là thiên đường của chúng ta.
Của tất cả những ai
đã từng nếm trải niềm đau cát bụi,
Để đổi lấy chút lòng trinh bạch với ngàn sau…

Không có nhận xét nào: