Ai trao cây bút con cầm,
Ngón tay ai sửa khỏi lầm ngón tay?
Trắng trong trang giấy buổi đầu,
Ai cùng con vẽ nét sâu vào đời?
Rồi từ đó con vẽ vời
Ung dung con bước vào trời bút nghiên
Người ban giây phút đầu tiên
Chẳng ưu tư đến nỗi phiền “lãng quên”
Rồi từ đó con lớn lên
Thay nhau ai đã ngồi bên nửa đời
Cùng con cặn kẽ từng lời
Cùng con phân giải cái vơi cái đầy
Cùng con cái dở cái hay
Cái chân đã đạp, cái tay chưa sờ…
Cùng con trong những giấc mơ
Mơ đời trong trắng như tờ trắng trong
Cùng con sung sướng trong lòng
Khi con đã đạt ước mơ của người
Cùng con từng cái mỉm cười
Từng câu văn ngắn, từng lời giải hay
Từng hàng chữ viết ngay ngay
Từng con số nhỏ trình bày suy tư…
Thuyền đời trên bể lắc lư
Ai nhìn định hướng hiền từ…thuyền đi
Khối lòng trắng chửa có gì
Người trao trí tuệ con làm hành trang
Bước đi những bước vững vàng
Người vui thú tiễn huy hoàng biết bao!
Trông theo không dám vẫy chào
Ngùi ngùi từng bước, nao nao từng lời
Tình đời sao nặng thế đời?
Đời bao nhiêu nặng mà tình nặng thay!
Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2007
Ray Rứt
Nắng chiều nhẹ toả vườn sau
Cớ sao ta thấy quặn đau tấc lòng!
Nắng chiều thấp thoáng bên song,
Cớ sao ta cũng thấy lòng ta đau?
Thì ra một chút hờn nhau
Ngày xa xưa ấy mãi đau…đến giờ!
Cớ sao ta thấy quặn đau tấc lòng!
Nắng chiều thấp thoáng bên song,
Cớ sao ta cũng thấy lòng ta đau?
Thì ra một chút hờn nhau
Ngày xa xưa ấy mãi đau…đến giờ!
Viết Tiếp Ca Dao
Con gà tục tác lá chanh,
Con lợn ủn ỉn: mua hành cho tôi.
Có hành, còn thiếu nồi xôi !
Con lợn ủn ỉn: mua hành cho tôi.
Có hành, còn thiếu nồi xôi !
Thứ Năm, 20 tháng 9, 2007
Quá Giang
Thuyền tôi ngập mạn giữa dòng,
Bờ còn xa với mênh mông sóng đời.
Em trôi nổi cùng tôi con nước,
Gặp nhau rồi ai biết quá giang ai?
Bờ còn xa với mênh mông sóng đời.
Em trôi nổi cùng tôi con nước,
Gặp nhau rồi ai biết quá giang ai?
Chùa Hương Ngâm
Chùa Hương
ẩn ẩn mù sương,
Đong đưa suối Yến,
đò thương bến bờ .
Lòng trần
như tỉnh như mơ,
Thiên trù
khói tỏa khai cơ giữa trời .
Giải oan suối cạn,
giếng vơi,
Oan khiên ai sắp,
cuộc chơi rã rời.
Loanh quanh biếng dạ,
nhác lời,
Vẳng nghe chuông mõ,
gọi mời điểm tâm…
Du lịch Hanoi-Sep 2002
ẩn ẩn mù sương,
Đong đưa suối Yến,
đò thương bến bờ .
Lòng trần
như tỉnh như mơ,
Thiên trù
khói tỏa khai cơ giữa trời .
Giải oan suối cạn,
giếng vơi,
Oan khiên ai sắp,
cuộc chơi rã rời.
Loanh quanh biếng dạ,
nhác lời,
Vẳng nghe chuông mõ,
gọi mời điểm tâm…
Du lịch Hanoi-Sep 2002
Thứ Hai, 17 tháng 9, 2007
Tình Quê
Ai về ta nhắn lời về,
Đường xa lối cũ, tình quê nặng lòng
Ai mong ta gửi lời mong
Đò đưa bến cũ vẫn dòng sông xưa…
Ai thưa ta gửi lời thưa
Dù nghìn năm cũng vẫn chưa phai mờ
Trong ta, ta kết thành tơ
Trong ta, ta dệt thành thơ cho đời.
Tình quê nặng lắm ai ơi!
Đường xa lối cũ, tình quê nặng lòng
Ai mong ta gửi lời mong
Đò đưa bến cũ vẫn dòng sông xưa…
Ai thưa ta gửi lời thưa
Dù nghìn năm cũng vẫn chưa phai mờ
Trong ta, ta kết thành tơ
Trong ta, ta dệt thành thơ cho đời.
Tình quê nặng lắm ai ơi!
Tình Bầu Với Bí
“Bầu ơi thương lấy bí cùng
“Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”
- Bầu ơi nghe bí thở than
Dù hôi dù nhám cũng giàn với nhau
- Bí ơi, ta thấy lòng đau
Tình ta với bí như cau với trầu
Cau với trầu là tình đầu muôn thuở
Trầu với cau ai gỡ cho đành
Cau trầu một miếng duyên lành
Trầu cau một miếng kết thành lứa đôi.
Hai ta một nhám một hôi
Hai ta khác giống nhưng rồi lại thương
Hai ta chung lối chung đường
Đứa sẻ áo mặc đứa nhường cơm ăn.
Thách ai yêu mến cho bằng
Tình bầu với bí mãi vằng vặc… soi!
“Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”
- Bầu ơi nghe bí thở than
Dù hôi dù nhám cũng giàn với nhau
- Bí ơi, ta thấy lòng đau
Tình ta với bí như cau với trầu
Cau với trầu là tình đầu muôn thuở
Trầu với cau ai gỡ cho đành
Cau trầu một miếng duyên lành
Trầu cau một miếng kết thành lứa đôi.
Hai ta một nhám một hôi
Hai ta khác giống nhưng rồi lại thương
Hai ta chung lối chung đường
Đứa sẻ áo mặc đứa nhường cơm ăn.
Thách ai yêu mến cho bằng
Tình bầu với bí mãi vằng vặc… soi!
Nối Lại Vòng Tay
Lên xe đi một chuyến này
Vòng tay nối lại tháng ngày đã qua.
Ngày qua. Tình chẳng hề qua ./.
Vòng tay nối lại tháng ngày đã qua.
Ngày qua. Tình chẳng hề qua ./.
Túm Hoa Ngây Thơ
Túm hoa ai cắm ngây thơ
Cơn mưa chiều đến, bất ngờ sáng lên
Đẹp như một nụ cười hiền ./.
Cơn mưa chiều đến, bất ngờ sáng lên
Đẹp như một nụ cười hiền ./.
Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2007
Em Gánh Qua Chiều
(Tặng Tiến)
Không có trăng để em gánh qua chiều,
Trời ngút ngát nắng đẫy vườn đỏ lựng.
Đôi vai cháy trăm lần vết bỏng
Những giếng lòng sâu hút bóng ba sinh.
Em đổ đi rồi vục lại cho mình
Gàu mơ ước cứ tràn ra vụn vỡ.
Làm sao soi đời trong đó
Hình ảnh tháng ngày cứ mãi lung linh.
Trong tầm tay đuổi bắt quá nhọc nhằn,
Em cuồng nhiệt nhận ra mùa nắng hạn.
Bông ngậm trái – lá ngậm màu thanh thản
Thiếu một điều em ngậm ngải đó thôi.
Không có trăng để em gánh qua chiều,
Trời ngút ngát nắng đẫy vườn đỏ lựng.
Đôi vai cháy trăm lần vết bỏng
Những giếng lòng sâu hút bóng ba sinh.
Em đổ đi rồi vục lại cho mình
Gàu mơ ước cứ tràn ra vụn vỡ.
Làm sao soi đời trong đó
Hình ảnh tháng ngày cứ mãi lung linh.
Trong tầm tay đuổi bắt quá nhọc nhằn,
Em cuồng nhiệt nhận ra mùa nắng hạn.
Bông ngậm trái – lá ngậm màu thanh thản
Thiếu một điều em ngậm ngải đó thôi.
Thứ Tư, 5 tháng 9, 2007
Y Nguyên Tình
Con là “sự nối” đời ta
Ta đem chút máu ta pha chút tình
Tháng ngày ấp ủ vào mình
Nâng niu ta nắn nên hình các con
Trong ta ta thấy chẳng còn
Chút gì phải tiếc phải trao cho đời!
Chia nhau, khéo vỡ, con ơi!
Bởi từ một khối tách rời mà đi…
Các con đã hiểu được gì
Hãy thương yêu mãi cho y nguyên tình.
Ta đem chút máu ta pha chút tình
Tháng ngày ấp ủ vào mình
Nâng niu ta nắn nên hình các con
Trong ta ta thấy chẳng còn
Chút gì phải tiếc phải trao cho đời!
Chia nhau, khéo vỡ, con ơi!
Bởi từ một khối tách rời mà đi…
Các con đã hiểu được gì
Hãy thương yêu mãi cho y nguyên tình.
Lời Đầu
Nghèo gì một tiếng “cảm ơn”
Không trao kịp lúc những ơn giúp mình
Ngại gì mà phải làm thinh
Một lời “xin lỗi” khi mình đã sai
Hẹp hòi chi ý “không sao”
Chẳng đáp lại được lòng trao của người
Cho nhau dù nửa miệng cười
Cho lòng dịu mát, cho vui cuộc đời.
Không trao kịp lúc những ơn giúp mình
Ngại gì mà phải làm thinh
Một lời “xin lỗi” khi mình đã sai
Hẹp hòi chi ý “không sao”
Chẳng đáp lại được lòng trao của người
Cho nhau dù nửa miệng cười
Cho lòng dịu mát, cho vui cuộc đời.
Lòng Thương
Thương cha, thương mẹ đã đành
Thương em, thương chị, thương anh…cũng thường
Làm sao thương kẻ “khó thương”
Thương người gian dối, toan lừa gạt ta
Làm sao thương kẻ điêu ngoa…
Lòng thương cảm hoá sắc hoa đượm màu
Thương em, thương chị, thương anh…cũng thường
Làm sao thương kẻ “khó thương”
Thương người gian dối, toan lừa gạt ta
Làm sao thương kẻ điêu ngoa…
Lòng thương cảm hoá sắc hoa đượm màu
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)