Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2007

Ray Rứt

Nắng chiều nhẹ toả vườn sau
Cớ sao ta thấy quặn đau tấc lòng!
Nắng chiều thấp thoáng bên song,
Cớ sao ta cũng thấy lòng ta đau?
Thì ra một chút hờn nhau
Ngày xa xưa ấy mãi đau…đến giờ!

Không có nhận xét nào: