Con là “sự nối” đời ta
Ta đem chút máu ta pha chút tình
Tháng ngày ấp ủ vào mình
Nâng niu ta nắn nên hình các con
Trong ta ta thấy chẳng còn
Chút gì phải tiếc phải trao cho đời!
Chia nhau, khéo vỡ, con ơi!
Bởi từ một khối tách rời mà đi…
Các con đã hiểu được gì
Hãy thương yêu mãi cho y nguyên tình.
Thứ Tư, 5 tháng 9, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét