Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2007

Em Gánh Qua Chiều

(Tặng Tiến)

Không có trăng để em gánh qua chiều,
Trời ngút ngát nắng đẫy vườn đỏ lựng.
Đôi vai cháy trăm lần vết bỏng
Những giếng lòng sâu hút bóng ba sinh.

Em đổ đi rồi vục lại cho mình
Gàu mơ ước cứ tràn ra vụn vỡ.
Làm sao soi đời trong đó
Hình ảnh tháng ngày cứ mãi lung linh.

Trong tầm tay đuổi bắt quá nhọc nhằn,
Em cuồng nhiệt nhận ra mùa nắng hạn.
Bông ngậm trái – lá ngậm màu thanh thản
Thiếu một điều em ngậm ngải đó thôi.

Không có nhận xét nào: