Thứ Năm, 9 tháng 10, 2008

Tự Tình

Bao năm rồi em
Từ thủa đàn chim tan tác trong khói lửa chiến tranh
Rời bỏ mái trường xưa,
Xa lìa mối tình thơ
mơ mộng …

Bao năm rồi em
Trong làng quê yên bình sau bom đạn
Chân bên nhau (mà tay chưa hề trong tay )
Bên bờ Vĩnh Định thân quen
Nhớ
Hoa dại , mùi rơm
với đường thơm hương trinh nữ

Từ thủa
Mỗi đứa một phương
Hai người đôi ngã
Đường bản mệnh trong bàn tay xòe mở
Chằng chịt hoài một định mệnh đau thương
Em đi đâu ?
Em về đâu ?...
Để một chiều nhạt nắng mùa xuân
Nhận thư em mà bàng hoàng nín lặng
Thôi hết rồi hoa với bướm lìa nhau…

Anh ở mãi nơi miền Nam xa ngái
Quẩn quanh hoài trong hiện tại
Lòng mơ về dĩ vãng thoáng qua mau
Tình xa rồi nên tình cũng đớn đau…

Đêm nay gió lạnh đầu đông
Trên cầu bước chậm
Bìm bịp kêu con nước đã ròng
Vẳng bên sông tiếng khắc khoải chờ mong
Lục bình trôi rưng rưng màu tím
Lục bình trôi, trôi mãi về đông…
Đêm nay , giáo án mở
Xen tiếng ầu ơ
Ru con đêm vắng
Và bên lề giáo án
Có bao giờ
em viết lẫn tên anh ?...

Không có nhận xét nào: