Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2007

Anh Em

Mẹ ngồi nghĩ một ngày kia
Nghĩ từ cục máu mẹ chia nhiều phần
Mỗi phần là một xác thân
“Xác thân” không thể không gần “xác thân”!
Mẹ ngồi mẹ ước “mỗi phần”
Biết suy như mẹ, đâu cần mẹ lo
Mẹ thương nên mẹ dặn dò
“Mỗi phần” chớ nỡ giày vò “phần” nhau!
Mẹ thương nên mẹ quặn đau
Ước gì “cục máu” mai sau vẫn tròn.
Mẹ thương từng mỗi một con,
Các con thương hệt “máu còn chưa chia”.

Không có nhận xét nào: