Thế rồi ta cũng phải ra đi
Bỏ lại sau lưng những chiều bình yên ngắn ngủi
Trời Bù Na xanh, lòng ta vàng úa
Em quá đỗi gần nhưng cũng quá đỗi xa.
Hai mươi năm rong ruổi kiếm tìm
Đêm tràn mộng tình vương gối lạnh
Ngày tỉnh thức vết thương lòng nứt rạn
Nỗi đau chợt về, ta bật khóc bởi vì ai.
Suốt một đời nặng gánh đa đoan
Ngày gặp lại lòng cắt từng đoạn.
Đầu mùa thu bỗng dưng mưa nhiều quá
Hay bởi đất trời thương cảm cuộc chia xa?
Bù Na 2002
Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét