Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2008

Ra Đi

Ta như một vệt khói buồn,
Sợi len trong nắng, sợi luồn trong mưa.
Đêm qua nghe gió chuyển mùa,
Đàn lên Tư Mã, đàn mờ Văn Quân.
Ta yêu ta – Tình lặng câm,
Ra đi trong tiếng đàn trầm trầm rơi.
Ta đi nắng xế ngậm ngùi,
Nhớ trời hoa gấm, nhớ đời ca xang.
Ta đi cơn mộng vừa tàn,
Thương em sầu đợi bên hoàng hôn phai !

.

Không có nhận xét nào: