Thứ Năm, 2 tháng 8, 2007

Được Cùng



Vần thơ mộc mạc như tôi,
Thưa, ai lỡ đọc, thương thôi đừng cười.
Rằng đây xin chỗ tình người,
Tình anh một thuở được ngồi bên nhau ...


Không có nhận xét nào: