Khi vãn cuộc
Cánh tình đã khép.
Em trút vai bỏ lại tấm phong buồn.
Phía hậu trường: áo mũ – phấn son,
Và trước mặt: ghế lô trống lổng.
Anh đứng đó, hoá thân làm chấm sáng,
Soi chương hồi cho buổi diễn không tên…
Thứ Ba, 7 tháng 8, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét