Thứ Năm, 31 tháng 1, 2008

Hạnh Phúc

Được may hạnh phúc làm người
Cớ sao lại khóc thay cười, hỡi con!
Từng hơi, xương thịt hao mòn
Giờ đây mẹ lại chia con nửa phần.
Từng hơi, phiến tế chia phân
Từng hơi: con, mẹ… cũng dần ra đi.
Con ơi, chưa dễ hiểu gì
Khổ đau chưa nếm, hiểu gì khổ đau!
Là người: có trước còn sau
Hiểu chi nghĩa “mất” cho đau đớn lòng
Đau vì lắm ước nhiều mong
Đau vì ray rứt tấc lòng chưa yên.
Cảm thông để xoá ưu phiền
Để mang hạnh phúc về miền thương đau
Mỉm cười, quà tặng cho nhau
Nén hương đừng hứa mai sau, tủi hờn!
Tình người tha thiết van lơn
Càng cho càng thấy đầy hơn buổi đầu.
Từ rừng thẳm đến bể sâu
Ai đơn sơ thấy “khổ đau ngút ngàn”?
Không, không. Hạnh phúc ngập tràn
Cảm chi đau khổ cho lòng khổ đau!
Nhẹ nhàng, trang trọng… cùng nhau
Đón chào, niềm nở “khổ đau” lúc vào.
Lạnh lùng nỗi khổ lãng xa
Chít chiu hạnh phúc cùng ta trọn đời…
“À… ơi…!”, giấc ngủ trong nôi
Mẹ, con… đã thấy “cái tôi” là gì
“Cái tôi” là cái ra đi:
Một tinh trùng nhỏ, một thì xương khô
Chén tro hoả táng thay mồ…
Không ngừng biến dạng cơ đồ “cái tôi”
Đừng tìm hạnh phúc xa xôi
Sơ sinh đã có vành nôi làm người
Nhìn con mẹ có nụ cười
Nhìn ta, ta có người người bên ta
Tình thương: con cái, mẹ cha…
Tình thân: có bạn thiết tha, sum vầy.
Khôn ngoan: nặng gánh công thầy
Ấm no: nặng gánh đó đây công người.
Địa cầu viễn ảnh màu tươi
Trước sau đã có con người trước sau
Hướng nhìn con một, nhìn nhau,
Nhìn sao cho khỏi thương đau trong nhìn
Con người trọn vẹn niềm tin:
Yêu thương, hạnh phúc, hoà bình, tự do!

Không có nhận xét nào: