Tưởng nhớ NHẬT LINH
…Một hôm, cách đây khá lâu. Trong góc quán tâm tình café ở đâu đó rất xa, có người hỏi bạn về điều mơ ước lớn nhất của đời mình? Sau một hồi đắn đo câu trả lời rằng:
…Một hôm, cách đây khá lâu. Trong góc quán tâm tình café ở đâu đó rất xa, có người hỏi bạn về điều mơ ước lớn nhất của đời mình? Sau một hồi đắn đo câu trả lời rằng:
- Mong được sống đến hồi chôn cất mẹ!
Và hôm nay trước linh cữu này, điều mơ ước đó đã không còn kịp thực hiện nữa rồi Linh ơi! Sự tiên cảm như một vết thương theo suốt tháng ngày tật bệnh. Thì thôi, dẫu sao lần trở về sau rốt trong vòng tay mẹ yêu thương hẳn bạn cũng an lòng thỏa nguyện thanh thản mà ra đi…
Là một loài hoa trong đêm đời sinh diệt, có rồi không, phiêu hốt phận người. Dù chút sắc hương cũng ơn mùa tận hiến…
Linh ơi! Trên cánh đồng chông chênh mưa nắng cõi miền nghệ thuật kia vẫn còn bóng dáng bạn sớm hôm chăm chút gieo trồng. Cây cứ theo mùa, hoa trái đời vẫn vui buồn sinh sôi. Biết thế, lòng sao ngơ ngẩn ngậm ngùi?
Chỉ còn cái xác ve khô,
Nằm ôm cánh phượng cuối mùa phất phơ
Và đêm với gió cùng mưa
Đâu rồi em thuở nhạc hoa ngập lòng!
Chàng nghệ sĩ đi qua mùa hạ lửa chói chang, bước vào thu xao xác lá vàng, chưa kịp chớm đông đã vội trút mùa. Đời cứ giỡn đùa trò chơi quái ác. Đâu nào xuân xanh?
...Cúi rạp người dưới cơn mơ
Băng vào mưa nắng mịt mờ gió giông.
Gã Don Quixotte quên mình
Đem thân tế độ bóng hình khói sương !
Bao nhiêu kỷ niệm, biết mấy bóng hình... Dặm trường rong ruổi, mê mãi kiếm tìm.
Còng lưng con dã tràng bên biển đời xe cát.
Lả cánh con ong giữa đại ngàn lau lách.
Lưu dấu cùng thanh âm, màu sắc.
Một đóa phù dung, một nét hương quỳnh.
…
Lại thêm lần qua ải đắng cay
Này yêu ơi! Em có là người?
Sao nghe đã ngấm dần ngải độc
Như lời nguyền có từ kiếp trước
Số phận gửi ta về với chốn này....
Vâng! Lời nguyền và số phận gửi bạn về với chốn này.
Lao vào ngọn lửa thiêu thân
Cũng rồi một kiếp nhọc nhằn phù sinh
Cây nến đứng cháy hết mình
Chỉ còn đĩa lệ không tim lụi tàn.
Để đền đáp chút tỏa sáng thăng hoa, sự trả giá quả là khắc nghiệt. Mà thôi, có ích gì đong đếm cân đo. Sự lựa chọn nào không ra ngoài bàn tay của tạo hóa cơ cầu.
Định mệnh giống như con dao cùn
Đôi khi cũng là thanh kiếm sắc!
Trời miền đông phương Nam hôm nay Linh ơi! đùn đùn mây bạc, xao xác lũ thiên di. Hồn về cố quận, hương khói mang mang, ngó quanh đầy đủ anh em bè bạn...
Thắp một nén hương lòng
Nghiêng mình chia biệt!
16-01-2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét