Khi giọt mồ hôi lăn xuống đường cày,
Đất nhận lời – nhập cuộc.
Chẳng tính toan, thề thốt
Sẵn sàng trao thân.
Cứ chọn giống đi và biết cách làm tình
Đất sẽ trương phình bốn mùa sinh nở.
Dĩ nhiên còn tuỳ thuộc ít nhiều vào nắng mưa - thời vụ
Nhưng vấn đề ở chỗ tin yêu.
Lưng vốn bỏ ra, liệu có buông liều,
Đánh trò may rủi.
Một đời còn chút gì để lại.
Buông tay cày, đất khi ấy là anh.
Thứ Tư, 21 tháng 11, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét