Thứ Tư, 7 tháng 11, 2007

Vàng Phai Mấy Độ

Vàng phai mấy độ thu phong,
Đàn chim mỏi cánh về trong s­ương mù;
Đá buồn nhỏ lệ thiên thu,
Sông buồn sông cũng viễn du ph­ương nào !
Đêm nghe lạnh buốt tinh cầu,
Chiều quê vắng khúc đồng dao ngọt ngào.
Giật mình tỉnh giấc chiêm bao,
Thấy đời mình đã nhuốm màu tà d­ương...
Thôi, về rũ áo phong s­ương
Ngâm nga mấy khúc " Đoạn Tr­ường Tân Thanh"
Bạc phai từng sợi tóc xanh,
Nghe tình còn vọng những thanh âm buồn.
Đời ta lỗi hẹn bao lần,
Để con cuốc lẻ trên ngàn kêu th­ương.
Giờ như­ cỗ mộc bên đ­ường,
Ung dung ngày tháng, mặc s­ương gió đời.

Thu đông mấy độ tàn rơi,
Sao lòng còn bận những lời nư­ớc non ?!

Không có nhận xét nào: